Một màn dưới sãnh lúc nãy lọt vào mắt Tào Cẩm Hoa đang ung dung đứng trên lầu quan sát từ nãy đến giờ. Gương mặt bà tràn đầy phúc hậu, không có ý gì chán ghét
Dường như cũng giống với Kiều Uyển Nhi, xem cả đám bên dưới diễn kịch
Nhìn thấy hai vợ chồng thân mật bước lên, bà cười cười
“ Hai đứa đến rồi sao? Vốn chỉ là một bữa ăn bình thường, ai ngờ mẹ con lại gọi nhiều người đến thế này … thôi thì trông cũng vui. Đúng không, cháu dâu?”
Kiều Uyển Nhi cười, bà nội của hắn cứ như nhìn thấu tâm tư của cô vậy
Còn đang mở miệng định nói gì đó thì bà đã nhanh chóng nói trước
“ Ồ, có chuyện gì ….” - Giọng nói trêu chọc kéo dài, cười cợt khi thấy biểu tình hiện tại, Tào Cẩm Hoa ngân giọng nói thêm
“ Sao cả hai đứa lại đỏ mặt thế kia?”
Kiều Uyển Nhi bẽn lẽn, ngại ngùng xoay sang nhìn hắn đôi chút, đợi giải vây. Ai ngờ chỉ thấy tên đô con này nhìn đi nơi khác, trốn tránh
Hết cách, buộc lòng cô phải bịa ra một lý do
“ Có … có lẽ là do … con ăn trúng đồ cay … nên mặt mới trông như thế”
Bà cười, nhìn sang hắn rồi hỏi
“ Nghiên Dương cũng giống vậy à?”
“ …….” - Hắn có ý tránh né ánh mắt lão luyện của bà mình, một hồi lâu sau bà vẫn không buông tha, nhìn chằm chằm thì Lục Nghiên Dương mới nhẹ “Dạ” một cái
“Ừm … đám người làm trong nhà cũng thật là … vậy mà ban nãy còn dám nói với ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-hon-nhan-vo-nghia/435984/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.