Phải đối diện với những áp lực một mình nên đã cô đã nghĩ rằng việc này là điều hiển nhiên. Chẳng ai đứng về phía mình cũng là điều có thể hiểu. Nhưng người đàn ông đang che chắn trước mắt lại khiến cho lòng cô nảy sinh cảm giác an tâm lạ thường
Dường như dù thế giới này có sụp xuống thì hắn cũng sẽ gánh thay cô vậy
Khoé mắt đột nhiên có chút cay, hệt như bị ai đó trát ớt bột vào vậy, trái tim thì âm ỉ
Thôi Tử Niềm nhìn hắn đang đứng trước mặt mình, bà không tin vào những gì mắt nhìn thấy, có chút thất thần rồi lại nói
“ Nghiên Dương, ý con là gì đây, muốn chống đối với mẹ?”
Bà chỉ thẳng tay về phía cô gái đang dứng phía sau lưng hắn rồi nói tiếp
“ Vì một người ngoài mà con đối với mẹ ruột của mình như thế sao?”
Lục Nghiên Dương mặt không biến sắc, như thể hắn không hề biết áy náy
“ Người là con sa thải. Không làm tròn chức trách còn vượt quá phép tắc thì giữ lại bên cạnh làm gì”
“ Con … được, xem như ta đã nuôi dạy ra đứa con rất tốt. Kết hôn xong liền trở thành một người chồng có trách nhiệm rồi”
Bà đưa ánh mắt có chút căm hờn về phía Kiều Uyển Nhi, nhưng chẳng gây thêm chuyện gì nữa mà rời đi
Bữa cơm hôm đó cũng chẳng hề ngon nữa, hắn cư xử hệt như chẳng có chuyện gì. Chỉ có cô là áy náy không thôi
Tuy không phải cô gây sự, nhưng nhìn sắc mặt mẹ chồng cũng đủ biết bà tức tối ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-hon-nhan-vo-nghia/435941/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.