Đến một hôm, nhà họ Bạch tổ chức tiệc. Hắn không muốn đi nhưng do Alex lôi kéo đành miễn cưỡng đến dự 
Kiều Uyển Nhi đương nhiên cùng gia đình tham gia, Lục Nghiên Dương không thích gây sự chú ý, tìm một góc khuất không gây chú ý và có thể quan sát được đứng đó mãi 
Lần này hắn nhìn thấy cô trong chiếc váy đen đính kim tuyến rất đẹp. Nhưng nét mặt của cô lại cứ như con rối, không có lấy một tia cảm xúc 
Nghe thấy những lời bàn tán cũng cho qua hoặc ngó lơ chứ không còn phản biện gì nữa. Lục Nghiên Dương bất giác cảm thấy có chút tò mò 
Đợi đến khi buổi tiệc đông, Kiều Uyển Nhi trốn ra ngoài hậu viện. Cô đi đến đài phun nước, cứ thế ngồi đó 
Bộ dáng lén lút như một tên trộm, nhìn ngó xung quanh xem có người hay không. Khi xác định chẳng có ai liền ngẩng mặt lên trời 
Gương mặt lạnh tanh không biểu cảm lúc nãy vậy mà bây giờ chợt cong lên nụ cười mê hồn. Tim hắn cũng loạn nhịp theo 
Tiếp theo đó, trên má cô chợt lăn xuống những giọt nước trong suốt như thuỷ tinh. Lúc này, Kiều Uyển Nhi vẫn duy trì nụ cười. Chỉ có điều, đường nét trên gương mặt cô đã thay đổi 
Không cao ngạo như lúc ở trường, cũng không vô cảm như khi dự tiệc. Một Gương mặt chứa đầy tâm sự và cơn tuyệt vọng 
Xung quanh chỉ nghe thấy tiếng rả rít của đài phun nước, nghiễm nhiên chẳng thể nghe thấy bất cứ âm thanh nào phát ra từ cô 
Nếu không tận mắt nhìn thấy thì Lục Nghiên 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-hon-nhan-vo-nghia/435910/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.