Kiều Uyển Nhi cô cũng không phải hạng ngu dốt, tốt nghiệp trường đại học danh tiếng, lại đang làm việc ở một tập đoàn lớn. Có thể nói tương lai rất tốt đẹp. Cô không muốn bản thân trở nên thảm hại đến mức quỳ dưới chân đàn ông rồi lấy lòng
Thay vì nghĩ sẽ nhận được tình yêu của cha mẹ nếu ngoan ngoãn, thì cô thà làm việc đến chết kiếm tiền rồi chuyển ra ngoài
Kiểu Uyển Nhi mở laptop chuyên tâm vào công việc. Chuyện của Lục Nghiên Dương chắc là chỉ đến đây thôi, hắn cũng chẳng mặn mà cho lắm. Có lẽ giờ đây đang cùng một cô gái dịu dàng nhu thuận biết nghe lời uống trà trò chuyện
Nhưng Kiều Uyển Nhi nghĩ nát óc cũng không biết được lý do hắn đích thân đến tìm gặp mình dù chẳng có hứng thú gì cho lắm. Chỉ cần nhờ người đến xem không phải sẽ đỡ phí công hơn hay sao?
Còn đang chìm đắm trong suy nghĩ thì chợt cửa phòng có tiếng gõ
Cốc cốc...
" Vào đi" - cô chuyên tâm gõ bàn phím, ánh mắt vẫn không xao nhãn công việc
Nữ hầu bước vào, cung kính cúi đầu rồi lên tiếng
" Tiểu thư, phu nhân và lão gia cho gọi người có việc cần bàn bạc"
" Cô đi nói lại, tôi sẽ xuống ngay"
" Vâng" - nữ hầu nghe theo rồi cũng lui xuống
Kiều Uyển Nhi nghe thấy cửa phòng đóng lại mới dừng hẳn động tác, người ngã ra sau dựa vào ghế. Bàn tay thon dài đưa lên trán day day thái dương
Ha, bàn bạc?
Từ hôm qua lúc cha mẹ xem cô như món hàng mua vui
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-hon-nhan-vo-nghia/435891/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.