Trải qua khoảng thời gian còn tệ hơn ác mộng đó, cuối cùng cô cũng có thể về nhà nghỉ dưỡng.
Đứa bé sau khi sinh ra ăn rất khoẻ, cũng chẳng quấy phá nhiều.
Lý Uyên cũng lo sợ con nhóc này ở trong bụng quậy một trận to thế kia, ra ngoài thì sẽ còn khủng bố hơn thế nữa, nhưng có vẻ như là cô nghĩ quá nhiều rồi.
Giờ thì lại ngoan ngoãn thế kia.
Triệu Tử Anh mỉm cười rồi hỏi:
“ Đứa bé vẫn chưa được đặt tên, em có suy nghĩ gì không?”.
Lý Uyên im lặng, trầm tư đôi chút rồi lên tiếng:
“ Em chỉ muốn … sau này con sẽ vui vẻ”.
Dù không có được gia đình có cả cha và mẹ.
“ Gọi là Lạc Lạc đi”-
“ Triệu Lạc Lạc … ừm, lạc quan, hồn nhiên. Sau này chỉ cần con bé không âu lo buồn phiền là được” - Triệu Tử Anh có vẻ như tán thành cái tên này.
Tuy có hơi đơn giản, lại không mang nhiều ý nghĩa, nhưng có sao đâu chứ?
Nhà họ Triệu có thế lực, gia cảnh lại giàu có, chẳng thiếu thốn bất cứ thứ gì. Đứa trẻ sinh ra sau này chỉ cần vui vẻ là được.
Lý Uyên về nhà họ Triệu, Triệu Tử Anh còn tỉ mỉ lựa chọn một căn phòng thật đẹp cho cô.
Căn phòng gần vườn hoa, buổi sáng thức dậy, mở cửa sổ là có thể nhìn thấy được những bông hoa xinh đẹp.
Mọi việc đều có tiểu Dĩ chu đáo chăm lo, cô cũng không còn vất vả.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]