Chương trước
Chương sau
Triệu Thần Hy ôm lấy cô gái trước mặt, Lý Uyên sởn gai óc, nhìn thấy hắn cứ liên tục dựa sát, cô cảnh cáo:

“ Lúc nãy ở bữa tiệc, anh làm thế này thì tôi còn có thể hiểu được. Nhưng mà bây giờ đã về đến nhà rồi, anh đừng có quá đáng”.

“ Tôi ôm vợ mình thì có gì quá đáng?”.1

Cô đặt tay lên ngực hắn, cố sức mà đẩy, cố nén giận mà nói:

“ Tôi với anh chỉ là thể hiện cho người khác biết thôi, đừng có điên, ai là vợ của anh chứ? Chúng ta kết hôn khi nào đâu?”.

“ Thì ra em muốn kết hôn, đây là mục đích ở đây mãi không rời đúng không?”.

Càng nghe thấy hắn nói, cô càng phát cáu.

Những gì mà cô phải chịu đựng đều là vì cục cưng bé bỏng của mình mà thôi.

Lý Uyên lớn tiếng mắng:

“ Tôi ở nơi này là vì Lạc Lạc, nếu không phải bị nhà họ Lý đưa đến đây thì tôi đã trốn ra nước ngoài từ lâu rồi. Anh đừng có tự mình đa tình”.

Càng nghĩ lại càng uất ức, cái đám xấu xa nhà họ Lý đó.

Kẻ nào cũng vì lợi ích của bản thân mà bán cô đi không thương tiếc.

Cái tên đứng trước mặt cô càng khiến cho Lý Uyên ức chế hơn.

Hắn dựa vào đâu xem thường cô?

Nếu không phải nghĩ cô đến đây dùng đứa bé vì phần tài sản nhà họ Triệu, thì cũng nghĩ cô là loại con gái chỉ biết liếc mắt đưa tình.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.