Hắn không cho cô thời gian suy nghĩ, cúi đầu chuẩn xác in lên môi cô.
Không phải là in, là ngấu nghiến mới đúng.
Cánh môi bị mút đến ê ẩm, Lý Uyên vùng vẫy, cố xoay mặt đi nơi khác tránh nụ hôn thô lỗ đó, nhưng hắn đã chế trụ sau gáy, dù có muốn thì cô cũng không thể làm được gì.
Bàn tay nhỏ bé đẩy mạnh vòng ngực của người đàn ông, nhưng hắn hệt như một tảng đá to. Cô đổi chiến thuật, nắm lấy mép áo bên hông hắn, giật mạnh, rồi vòng tay lên cổ hắn, kéo ra.
Người đàn ông buông đôi môi ngọt ngào, rướm người cắn lấy một bên tai mát lạnh rồi xấu xa nói:
“ Em gấp gáp cởi đồ tôi ra như thế làm gì? Đêm còn dài mà, thong thả chậm rãi thôi”.
“ Tên khốn kiếp, anh đừng có chạm vào ưm …”.
Hắn lại lần nữa ngăn chặn không cho cô được lên tiếng, luồng lưỡi vào bên trong cuốn lấy chieesc lưỡi của cô, muốn Lý Uyên phải cùng hắn trầm luân.
Cô đánh thùm thụp vào ngực hắn, phản kháng nhưng điều đó chỉ là vô nghĩa. Chỉ một milimet hắn cũng không suy suyển.
Coo gái đáng thương chỉ có thể phát ra âm thanh “ưm ưm” khoong bằng lòng.
Vị ngọt của cô, hắn nếm mãi mà không chán. Hệt như chất gây nghiện, chỉ vừa chạm vào, mềm mại như thạch.
Dù có là cả đời, thì cũng sẽ cam tâm tình nguyện.
Triệu Thần Hy lướt xuống chiếc cổ mảnh khảnh, tạo ở dó một ấn ký màu đỏ chói mắt.
Lý Uyên rùng mình, cô chỉ có thể gằn giọng mà đe doạ:
“ Nếu anh còn cần mặt mũi thì mau buông ra, không thì tôi thét lên đấy”.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]