Lý Uyên lúc này run rẩy trong lòng hắn, cô vốn kiểm soát khá tốt cảm xúc, nhưng những cố gắng và tủi thân cô phải chịu đựng trong quá khứ cứ hiện lên trong đầu khiến cho tuyến phòng thủ cuối cùng sụp đổ.
Cô không nhịn được mà rơi nước mắt.
Gia đình?
Cô thực sự có thể sao?
Sau bao nhiêu việc tồi tệ bản thân đã làm, cô cứ ngỡ bản thân sẽ bị đày xuống địa ngục.
Điều này là thật chứ?
Không phải ông trời đang muốn cho cô một niềm vui sau đó dập tắt rồi đẩy cô vào hố sâu vạn trượng chứ?
Kẻ như cô, cũng xứng đáng có được hạnh phúc sao?
Trải qua rất nhiều việc, cô tự hiểu bản thân tồi tệ đến nhường nào.
Tồi đến mức cô mặc định bản thân cô sẽ không bao giờ có được những điều mà mình mong muốn.
Lúc trở mặt với nhà họ Lý và bị hắn khinh thường, cô càng khẳng định như vậy.
Lý Uyên không phản kháng quá gay gắt vì cô nghĩ đây là điều cô đáng phải nhận sau khi chen chân vào cuộc sống của người khác.
Cuộc đời cô chưa có điều gì là dễ dàng cả.
Dần dần, cô không còn dồn quá nhiều sức để cắn hắn.
Đôi môi run rẩy rồi dần buông lỏng, nắm đấm cũng rụt lại .
Cô gái nhỏ vài giây trước còn đánh đấm vào người đối diện mà chẳng hề nể nang, giờ đây lại gục đầu vào lồng ngực rắn rỏi đó, thở ra từng hơi dài bất lực.
Chẳng hiểu sao cô cảm thấy trút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-hon-nhan-vo-nghia-2/2517500/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.