Triệu Thần Hy nhìn nhà bếp đang được lau dọn, không nhịn được mà hỏi:
" Trước khi đến đây... anh có nghe nói em ở một thân một mình... những tháng đó... em ăn uống thế nào vậy?".
Lý Uyên nhìn hắn, lúng túng gãi gãi đầu:
" Trong tài khoản có tiền... nên... đặt thức ăn".
" À....".
Cũng may là cô còn biết đặt thức ăn, hắn thở phào nhẹ nhõm.
Nhìn tạp dề cô đang mặc dính đầy bột cùng với gia vị, Triệu Thần Hy không nhịn được mà tiến đến giúp cô phủi đi.
" Em muốn ăn gì thì nhờ đầu bếp là được rồi, dính hết lên người rồi, lỡ đâu bị bỏng hay đứt tay thì thế nào?".
Lý Uyên liếm liếm môi:
" Tôi... chỉ rửa trái cây thôi, làm gì có chuyện bị bỏng hay đứt tay được".
".........." - Triệu Thần Hy đứng hình vài giây:
" Rửa rau... sao trên người lại có bột mì?".
" Đầu bếp nói... rửa bằng bột mì sẽ loại được bụi bẩn tốt hơn".
"..........".
Vì những ngày sau này khá đơn điệu, chơi với con gái rồi ru con ngủ, cho nên Lý Uyên mới muốn làm mới bản thân, cô vào trong bếp tỏ ý muốn phụ giúp.
Chỉ thấy người đầu bếp lâu năm vốn không hay biểu lộ cảm xúc nay lại ngồi lết xuống đất bám víu lấy chân của Triệu Thần Hy rồi ỉ ôi:
" Thiếu gia, người hãy nói với thiếu phu nhân một tiếng, chừa cho tôi một con đường sống đi. Hãy nể tình ông già này tận tuỵ bao nhiêu năm qua, không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-hon-nhan-vo-nghia-2/2517467/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.