" Còn nữa, hãy tìm cơ hội mà nói chuyện với chồng cô đi, nếu không nhờ anh ta che chắn thì bây giờ cô đang ở trong bệnh viện nằm ôm cái đầu máu me và chuẩn bị phải khâu vài mũi rồi đấy".
"...........".
Buổi tiệc kết thúc, hắn giữ lời đến tìm cô. Lý Uyên ngồi trong phòng, hắn đến mở cửa rồi đứng ở bên ngoài chẳng nói tiếng nào, từ lúc ở trong xe đến lúc về đến nhà, hắn vẫn ngồi yên, thậm chí mở cửa ghế lái phụ cho cô.
Lý Uyên thấy hắn giận đến mức không muốn ngồi cùng với mình thì tâm trạng có chút đi xuống, nhưng cô biết bản thân làm sai nên không tỏ thái độ gì, ngoan ngoãn ngồi vào trong.
Thực ra Triệu Thần Hy đúng là giận cô thật, nhưng hắn vẫn chưa đến mức muốn tránh mặt cô. Chỉ là vì sợ phía sau sẽ xốc, khiến Lý Uyên khó chịu nên hắn mới mở cửa trước để cô ngồi.
Về đến nhà thì biết được Lạc Lạc đã ngủ, Triệu Tử Anh ở dưới nhà khi nhìn thấy cô ôm khuỷu tay thì vô cùng khẩn trương, tiến đến rồi hỏi:
" Em bị làm sao thế kia?".
Lý Uyên không dám nhìn trực diện, có chút né tránh, miệng cũng mấp máy rồi thôi, dường như không có ý trả lời.
Triệu Tử Anh nhìn về phía em trai mình, lúc này hắn mới thở nhẹ rồi đáp:
" Cô ấy không cẩn thận nên té ngã, chị đừng lo".
" Không lo mà được sao? Em nói xem, tay sưng thế kia thì ổn chỗ nào?".
Hắn không đáp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-hon-nhan-vo-nghia-2/2517455/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.