Lý Uyên nhìn Kiều Uyển Nhi và Hạ Liên Tâm khiến cho hai người có chút chột dạ mà đưa mắt nhìn nhau.
Xong rồi, có khi nào cô đã phát giác ra được gì rồi hay không?
Thực ra Triệu Thần Hy … nếu nói là mua chuộc thì cũng không đúng, chỉ là hắn nói với cả hai người nếu được thì hãy bầu bạn với vợ hắn, vì Lý Uyên từ nhỏ đến giờ rất muốn có bạn bè để chia sẻ vui buồn.
Hắn đã tặng du thuyền rồi, nhận mà không làm gì thì cũng ngại, mà không nhận thì … đâu có ngu…
Vậy nên cả hai mới quyết định sẽ nói giúp vài câu tốt đẹp trước mặt cô.
Hạ Liên Tâm nhìn vào đôi mắt đang nghĩ ngời của Lý Uyên, sợ cô sẽ tìm ra điều bất thường liền bẹo bẹo má rồi nói:
" Vốn dĩ nếu như có thể cho Lạc Lạc bé bỏng một mái nhà thì không phải rất tốt hay sao?".
" Nếu cha mẹ sống không vui vẻ thì mái nhà đó có được tính là nhà không?" - Lý Uyên chỉ là đang muốn chọc ghẹo cả hai người.
Hạ Liên Tâm nhíu mày, véo má cô ngày càng mạnh tay hơn:
" Ai da, sao cứ suy nghĩ phức tạp vậy?"
Lý Uyên phì cười rồi nói đùa:
" Hai người sao có vẻ rất thích hắn, chẳng lẽ … bị mua chuộc rồi?".
Hạ Liên Tâm xua xua tay, vỗ vỗ lên vai cô vài cái rồi cố gắng diễn sao cho tự nhiên nhất có thể:
" Haha, khùng quó ò~ mua gì mà mua, tiền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-hon-nhan-vo-nghia-2/2517429/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.