Hắn nằm trên ghế không dám nói gì nữa.
Hạ Liên Tâm cảm ơn vì điều gì? Dù cô không nói rõ nhưng hắn biết là cô đang nói về việc chiếc du thuyền kia.
Triệu Thần Hy nằm đó không nói vờ như đã ngủ, Lý Uyên vẫn chưa buông tha mà nói:
" Nghe đâu chiếc du thuyền đó là Liên Tâm được người ta tặng, không biết mục đích là để làm gì, nhưng phải công nhận rằng du thuyền đó thật~ sự rất tuyệt".
“…”.
Cô len lén nhìn, thấy người đàn ông nằm trên sofa không nói câu gì, cô liền bĩu môi.
Hừ, để xem anh còn giả vờ ngủ được bao lâu.
" Liên Tâm nói rằng người tặng chiếc du thuyền đó chắc hẳn là có tình ý với cô ấy…".
" Anh không có!!!" - Người đàn ông bật dậy, dáng vẻ sốt sắn.
Hắn nhìn thấy cô vẫn chưa ngủ, đang nằm nghiêng sang một bên, một tay chống căm, tay còn lại uyển chuyển giơ lên xem các hoạ tiết trên bộ móng tay vừa mới làm, dáng vẻ ung dung thảnh thơi vô cùng.
Thấy hắn đã làm theo đúng kịch bản, cô trưng ra gương mặt có hơi ngạc nhiên rồi hỏi:
" Tôi đang nói người tặng du thuyền, đâu có nói gì đến anh, sao lại khẩn trương thế?".
“…” - Triệu Thần Hy có chút lúng túng, có lẽ bản thân hắn cũng cảm thấy không thể làm chủ được tình hình hiện tại cho nên nhìn Đông nhìn Tây rồi nghĩ ra một lý do mà đáp lời:
" Anh chỉ là cảm thấy … chắc không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-hon-nhan-vo-nghia-2/2517426/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.