Đêm đó, cô gái chuẩn bị đi ngủ như thường lệ mà không hề hay biết có một âm mưu khủng bố đang chờ đợi mình.
Sau khi tắm xong, cô dùng khăn lau đi những sợi tóc đang ướt, bước ra ngoài.
Cô gái không hề cảnh giác, bị một lực đạo ôm vào lòng.
Chiếc khăn rơi xuống nằm yên trên sàn nhà, Lý Uyên từ kinh ngạc đến lúng túng rồi tức giận lên tiếng:
" Anh … anh làm cái trò gì vậy, còn không mau buông ra?".
Triệu Thần Hy nghe như không nghe, gắt gao ôm lấy, hắn cắn lên vành tai non mềm xem như trừng phạt rồi thì thầm:
" Em phải chịu trách nhiệm~".
Người đàn ông không vội vàng mà chỉ đơn giản muốn âu yếm cô, hắn hôn lên chiếc cổ trắng mịn, trượt xuống vai, hầu như không bỏ sót.
Khắp cơ thể Lý Uyên ngứa ngáy, như có dòng điện chạy dọc sống lưng lan toả mọi ngóc ngách.
‘’ A~ anh …’’.
Ơ, sao giọng nói của mình lại kỳ lạ thế này?
Lý Uyên sửng sốt vì âm thanh rên rỉ phát ra từ cổ họng của mình, chẳng có chút sức lực nào, yếu đuối hệt như bị rút cạn linh hồn, rót vào tai người đàn ông lại khiến hắn dâng lên hứng thú, vừa đáng yêu vừa quyến rũ, nghe như đang nũng nịu.
Triệu Thần Hy đặt tay lên eo cô, từng ngón tay chuyển động chậm rãi mơn trớn dần lên phía trên.
Lý Uyên không ngừng thở dốc, cái tên biến thái này đặt bàn tay còn lại lên đùi cô, trượt dần xuống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-hon-nhan-vo-nghia-2/2517399/chuong-159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.