Người đàn ông đương nhiên vẫn chưa từ bỏ kế hoạch, mỗi đêm hắn cứ luôn nói với cô tháng sau rất thích hợp để kết hôn.
Nằm trên giường, cô gái đang cố gắng nhắm nghiền mắt lại, nhưng người đàn ông nằm bên cạnh cứ nắm lấy cánh tay cô rồi lay mãi, giọng hắn xu nịnh chẳng hề ăn nhập với dáng vẻ to lớn và khí chất của hắn chút nào:
" Uyên\~ thời tiết đẹp thế này nếu kết hôn thì còn gì bằng".
" Lười lắm"- Cô đáp.
Đương nhiên hắn còn lâu mới từ bỏ ý định, đưa tay ôm lấy đầu rồi nỉ non:
" Đầu anh đau quá\~ đi, em xem, coi như thương cảm mà lấy anh đi".
"..........".
Hôm nay Lạc Lạc lại sang bên nhà ngủ với chị Tử Anh rồi, mà chẳng biết từ bao giờ hắn lại ngủ trên giường với cô, còn không dùng gối chắn, rồi từ khi nào hắn thoải mái mà níu tay cô rồi xin xỏ như thể việc hắn đang làm là bình thường vậy?
Cô đắp chăn, lười biếng nói:
" Anh thương bản thân anh, ngủ sớm đi".
".........".
Triệu thiếu không dám không nghe theo, im lặng rồi ngủ, nhưng hắn vẫn nắm lấy tay cô.
Lý Uyên cảm thấy trò gây khó dễ này cũng thú vị cho nên trêu hắn vài hôm nữa, muốn nhìn thấy bộ dạng hắn bám lấy mình rồi nịnh bợ.
___________
Vào một ngày đẹp trời nọ, không khí trong lành, thoáng mát, cô dâu xinh đẹp trong bộ váy cưới lộng lẫy đang cầm trên tay bó hoa hồng đỏ tươi đang tiến vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-hon-nhan-vo-nghia-2/2517388/chuong-164.html