"Ông xã, anh đẹp trai quá à!"
Thanh âm ngọt ngào mềm mại, phảng phất truyền từ vành tai vào sâu trong lòng anh.
Cảm giác ngọt ngào này rất khó có thể miêu tả, khiến tâm tình Tiêu Mộ Viễn cực kỳ vui sướng, cả người thoải mái đến không thốt nên lời.
Tiêu Mộ Viễn nghiêng đầu nhìn cô, chậm rãi cúi đầu, nói bên tai cô: "Cô mới phát hiện sao?"
Giang Nhiễm: "....."
Tiêu Mộ Viễn thong thả ung dung nói tiếp: "Tôi đẹp trai hơn hai mươi năm rồi."
Giang Nhiễm không nhịn được cười nhẹ một tiếng, ghét bỏ dời mắt.
Hai bên trái phải cùng những người ngồi phía sau, nhìn thấy bộ dáng Tiêu thiếu gia trêu đùa thân mật với vợ, bị bắt ăn cả một chén cẩu lương.
... Không phải nói Đại thiếu gia Đông Tinh bị mẹ kế cưỡng ép cưới người vợ này sao?
... Không phải nói đây là kết quả sau khi đã đánh một ván cờ sao?
... Không phải nói Tiêu Mộ Viễn đối xử hờ hững với người vợ này sao?
Nhưng hình ảnh trước mắt này có chút không giống với lời đồn nha.
Tiêu Mộ Viễn đang định đứng dậy, Giang Nhiễm liền giữ chặt anh: "Anh đi đâu vậy?"
Tiêu Mộ Viễn nhìn bàn tay đang giữ chặt góc áo mình, hài hước hỏi: "Sao vậy? Một giây một phút cũng không rời khỏi tôi được à?"
Giang Nhiễm mím môi, buông tay ra: "Tôi chỉ muốn hỏi anh đi đâu thôi mà."
Tiêu Mộ Viễn ôm eo cô, cười nhẹ bên tai: "Chỉ đi toilet thôi, đừng sợ, tôi sẽ không vứt bỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-hon-nhan-ngot-ngao/2474227/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.