Tiêu Mộ Viễn từng bước ép sát, rồi lại biểu hiện ra một tí dịu dàng mà ngày thường hiếm thấy.
Anh kiên trì lấy lòng cô, mang đến cho cô một cảm giác chưa bao giờ có...
Giang Nhiễm cảm thấy mình sắp điên mất rồi.
Bất thình lình ập đến, giống như muốn đòi mạng...
Mệt mỏi chống đỡ, rồi lại hãm sâu vào đó, tùy ý để anh chi phối...
Đến lúc mấu chốt, cô nhắm mắt lại, cắn chặt răng.
Ngón tay Tiêu Mộ Viễn nhẹ nhàng mơn trớn mặt cô, dịu dàng dỗ dành: "Đừng sợ."
Giang Nhiễm chậm rãi mở mắt ra, cùng anh bốn mắt nhìn nhau.
"Anh sẽ nhẹ nhàng." Trong đôi mắt sâu thẳm của người đàn ông có một tầng ánh sáng dịu dàng, ngọn lửa nơi ấy đang thiêu đốt mãnh liệt lại bị phần dịu dàng cùng thương tiếc này bao trùm.
Giang Nhiễm nhìn anh, nơi đầu quả tim không tự chủ được rung động. . Ủ𝓷g hộ chí𝓷h chủ vào 𝓷gaу ( 𝐓 rU𝗆𝐓ruуe𝓷.V𝓷 )
Cô cảm nhận được sự che chở và thương yêu của anh, cô không còn cảm thấy sợ sệt khi phải tìm tòi những điều mà mình không biết nữa.
Cô chậm rãi bình tĩnh lại, ánh mắt kiên định nhìn anh, giống như đang dùng ánh mắt để nói cho anh biết, cô dũng cảm đón nhận và chờ mong.
Tất cả cứ xảy ra một cách thuận lý thành chương như vậy.
Đối với bọn họ mà nói, đây là chuyện hơn hai mươi năm trong đời chưa từng trải qua.
Mở ra cánh cửa để bước vào một thế giới mới, hai người tò
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-hon-nhan-ngot-ngao/2474178/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.