Editor: Mỹ Mạnh Mẽ
Trên quảng trưởng tụ tập không ít người, có các cặp đôi, cũng có vợ chồng trẻ dẫn theo con cái, vô cùng náo nhiệt vui vẻ. Đường Khải Sâm cầm cái xẻng xúc tuyết nhỏ vừa mua ở siêu thị gần đó từng bước đi tới, từ xa đã trông thấy Khương Vãn Hảo và nhóc con đứng trong tuyết chờ anh.
Trong nháy mắt đó, thành phố vốn bị bao phủ bởi những xô bồ thương nghiệp, ồn ào náo động xung quanh gần như tiêu biến, chỉ còn một lớn một nhỏ đứng tại chỗ kia, chứa đầy kì vọng chờ đợi anh. Bỗng nhiên Đường Khải Sâm có loại ảo giác, phảng phất thứ cả đời anh nhọc lòng tìm kiếm chính là hai người này…
Anh vô thức bước nhanh hơn, mặt đường cũng trơn, nhưng trái tim đều ngập tràn dáng vẻ hai người kia, còn vài bước nữa anh bất ngờ bị trượt chân. Nhóc con cùng Khương Vãn Hảo đều lo lắng hô thành tiếng: “Cẩn thận!”
Mắt Bắc Bắc trừng to, khuôn mặt nhỏ nhắn lộ rõ vẻ khẩn trương, Khương Vãn Hảo thì càng không phải nói, mắt không hề chớp lấy một lần.
Bỗng nhiên có người lo lắng, có người quan tâm, Đường Khải Sâm cảm thấy cho dù bị vấp ngã một lần như vậy cũng rất đáng giá, không khỏi lộ ra ý cười ôn hòa: “Không sao, thân thủ của anh rất tốt.”
Như là để chứng minh mình mạnh mẽ, anh đắc ý vẫy vẫy tay với hai người, nào ngờ vừa mới nói xong, hình như ông trời không xem nổi anh nói khoác, lập tức khiến anh không còn hình tượng ngã thẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-hon-nhan-mu-quang/3053584/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.