Editor: Mỹ Mạnh Mẽ
Đối với lời vạch trần của Chu Tử Nghiêu, Đường Khải Sâm từ chối cho ý kiến. Đúng là anh đã nhờ Eric làm nhiều chuyện, thật ra nếu như anh ở trước mặt Khương Vãn Hảo vạch trần bộ mặt thật của đối phương thì đối với anh có trăm lợi không hại, nhưng vào thời điểm mấu chốt nhất, anh lại có chút không đành lòng.
Nhìn nha đầu ngốc kia hồ đồ tin tưởng Chu Tử Nghiêu, nhìn cô luôn sùng bái Khương Viễn Sơn đến mù quáng, người máu lạnh như anh cũng không muốn nhìn thấy dáng vẻ thất vọng của cô…
Anh hiểu quá rõ người phụ nữ Khương Vãn Hảo này, thoạt nhìn bên ngoài có vẻ tùy tiện không để ý cái gì, nhưng thật ra trong lòng rất coi trọng tình cảm. Cô coi trọng Chu Tử Nghiêu quen biết bảy năm, huống chi là người cha từ nhỏ đã nương tựa vào nhau mà sống.
Có lẽ là đã vì đã quen biết lâu năm, nên Chu Tử Nghiêu liếc mắt một cái là đoán được suy nghĩ của anh: “Anh quan tâm cô ấy.”
Đường Khải Sâm chỉ liếc anh ta một cái, anh không thích bộc bạch suy nghĩ trong lòng với người khác, huống hồ đây là Chu Tử Nghiêu.
Chu Tử Nghiêu cười cười, mang theo vài phần sung sướng khi thấy người gặp họa: “Nhưng cả đời anh cũng thể đưa cô ấy trở về, Vãn Hảo không còn là Vãn Hảo của trước kia nữa.”
“Không thử sao biết.” Đường Khải Sâm bưng ly rượu lên, nhẹ nhàng lắc lắc, ánh mắt in trong chất lỏng đỏ thẫm, ánh lên vẻ nguy hiểm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-hon-nhan-mu-quang/3053546/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.