Giờ khắc này nội tâm Đường Khải Sâm mãi lâu mà không thể bình tĩnh. Khương Vãn Hảo đã từng nói với anh? Việc quan trọng như vậy, sao anh lại có thể hoàn toàn không nhớ rõ?!
Khi anh muốn hỏi lại một cách rõ ràng, trên cầu thang đã không thấy bóng dáng người phụ nữ kia đâu.
Anh ngồi ở trong xe, lòng như rơi vào trong hầm băng. Khó trách Khương Vãn Hảo không thích anh, nếu chuyện này là sự thật, ngay cả anh cũng khinh thường chính mình.
Trong ấn tượng của anh quả thật có đoạn thời gian Khương Vãn Hảo thường xuyên đến bệnh viện, bận rộn đến tối mịt, đó chính là thời điểm Đường thị gặp phải nguy cơ lớn. Anh thường xuyên tăng ca đến rất muộn, về nhà cũng không nhớ vào phòng xem cô đã ngủ hay chưa, tắm rửa xong liền trực tiếp nghỉ ngơi tại thư phòng.
Anh vội, hình như so với anh thì Khương Vãn Hảo vội hơn, cuối cùng hai người cùng ở dưới một mái hiên lại không hề chạm mặt.
Sau này cũng là quản gia nói cho anh biết: “ Dạo này bà chủ có chút khác lạ, không biết có phải là có chỗ nào không thoải mái —— “
Nhớ rõ lúc ấy anh đang ăn điểm tâm, tin tức về Đường thị trên báo đã thu hút hết sự chú ý của anh, cho nên liền không để ý gật gật đầu: “Đã biết, có chuyện quan trọng thì lại báo với tôi.”
Dù sao cô cũng sẽ không bỏ qua bất kỳ cơ hội nào để thân cận với anh, ngay cả chỉ một bệnh nhỏ cũng sẽ biến thành cơ hội để làm nũng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-hon-nhan-mu-quang/25162/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.