"Tiểu Thuần, em nghe anh giải thích đã. Mọi chuyện không phải như những gì em nhìn thấy đâu."
Thái độ Quách Thừa Nhân thay đổi ba trăm sáu mươi độ ngay khi Thiệu Ninh Thuần vừa đặt chân vào căn phòng hỗn loạn này, hắn luống cuống nhướng mày, cặp mắt trừng to hướng về cô bạn gái mình yêu. Quách Thừa Nhân vội vàng đứng dậy mặc quần áo, dùng hết sức giữ tay Thiệu Ninh Thuần, vội vàng giải thích, hắn sợ đối phương hiểu lầm.
Khoảnh khắc ấy, Đỗ Nhược Vi cảm thấy tận sâu nơi đáy lòng mình có chút hụt hẫng. Cô chua xót, sống mũi cay cay cúi gằm mặt xuống, bàn tay cuộn tròn, siết mạnh khiến móng tay đâm sâu vào trong da thịt. Tuy nhiên, dù Đỗ Nhược Vi đau đến mức nào thì nó cũng chẳng tài nào sánh bằng nỗi đau trái tim cô đang chịu.
Hình ảnh Quách Thừa Nhân hiện tại hoàn toàn khác xa vừa nãy. Với Đỗ Nhược Vi, hắn vừa lạnh lùng, tàn nhẫn kèm theo sự độc đoán thì với Thiệu Ninh Thuần, Quách Thừa Nhân lại hóa thân thành chú cún con hoảng sợ bị chủ nhân bỏ rơi. Đỗ Nhược Vi bỗng cười khẩy, cô tự mắng bản thân ngu ngốc, lấy quyền gì để so đo với chính thất như Thiệu Ninh Thuần.
Tiếng oán hận phá tan bầu không khí im lặng, Thiệu Ninh Thuần vùng vằng hất mạnh tay bạn trai ra, cô ta điên cuồng nghiến răng nghiến lợi, hậm hực quát tháo: "Quách Thừa Nhân, anh còn định lừa tôi nữa à? Hiểu lầm cái gì chứ? Mọi chuyện trước mắt rành rành ra rồi. Anh dám ở đằng sau tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-hon-nhan-lam-loi/2583901/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.