"Tạm thời hiện tại chưa có vấn đề gì hết."
Bác sĩ trầm ngâm một hồi, lặng lẽ quan sát Đỗ Nhược Vi vài giây rồi mới tiếp tục mở miệng: "Nhưng qua kết quả kiểm tra, tôi phát hiện cả cô cùng đứa trẻ đều thiếu dinh dưỡng nghiêm trọng. Là sản phụ, trong thời gian đầu mang thai, cô cố gắng ăn uống đầy đủ chút, đừng có vì giữ dáng mà ảnh hưởng tới con mình."
Giới trẻ thời nay thật là, mang thai còn nghĩ tới những việc khác. Vị bác sĩ khoác áo blouse trắng âm thầm đánh giá.
Đỗ Nhược Vi cắn môi, cúi gằm mặt xuống, thều thào thành tiếng: "Tôi biết rồi."
Vốn dĩ muốn nói thêm bản thân không phải vì giữ dáng nên mới khiến cho hai mẹ con thiếu chất, Đỗ Nhược Vi tính giải thích rằng cô ốm nghén nặng, chẳng nuốt được gì vào bụng, tuy nhiên, thiết nghĩ đừng nên quá nhiều lời, chính vì thế người con gái đành nuốt hết những thanh âm chuẩn bị bật ra khỏi miệng xuống.
"Còn nữa, lần sau tới tái khám kêu chồng cô đi cùng nữa." Bác sĩ hời hợt quan sát, hiện tại dường như đang nghĩ ngợi gì đó: "Bận gì thì bận, nhưng vợ con vẫn phải đặt lên hàng đầu chứ. Để cô một thân một mình tới đây chẳng lẽ không sợ nguy hiểm à? Đặc biệt về sau rất cần người chồng ở bên cạnh nữa."
Lời nói cứa thẳng vào da thịt Đỗ Nhược Vi, vết thương cũ chưa lành nay thêm vết thương mới chằng chịt lên trên trái tim yếu ớt. Hốc mắt người con gái bất giác đỏ lên, cay xè,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-hon-nhan-lam-loi/2583544/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.