Đỗ Nhược Vi bị lời móc máy từ mẹ chồng làm cho giật mình, cô bất giác ngẩng đầu lên, bàn tay siết chặt chiếc bát thiếu chút nữa khiến nó vỡ ra, từng chiếc móng sắc nhọn bất giác đâm sâu vào da thịt cô. Người con gái bất giác cắn môi, đối diện với vẻ mặt lạnh lùng, ánh mắt lóe ra những tia khinh bỉ cùng trạng thái chướng mắt của Quách phu nhân, tội oan đang yên đang lành dội xuống đầu khiến cô nàng ấm ức muốn phản kháng.
Cô mở miệng, thanh âm run run, ngắc ngứ mãi mới được vài lời: "Mẹ, thật ra thời gian này anh ấy hơi bận, con gọi nhưng chồng con chẳng chịu xuống." Đỗ Nhược Vi nào muốn nhìn Quách Thừa Nhân ngày qua ngày nhốt mình tại phòng làm việc như vậy, thậm chí cô từng nhiều lần gọi là đằng khác.
Mẹ chồng tựa như đang nghĩ rằng Đỗ Nhược Vi bỏ mặc ngược đãi Quách Thừa Nhân.
"Thế cô chẳng biết đứng đấy gọi tới khi nó xuống à? Đầu óc cô chẳng lẽ chỉ để mọc tóc thôi sao?" Quách phu nhân khoanh tay trước ngực, hừ lạnh một tiếng, đến liếc Đỗ Nhược Vi một cái cũng chả thèm: "Hay cô chỉ gọi cho có thôi, chồng cô nó qua loa nói mấy câu cô liền tưởng nhiệm vụ hoàn thành? Làm vợ mà không biết khôn ngoan gì hết, trách nhiệm cô vứt đâu hết rồi. Hoặc do được ngồi yên phận trên vị trí giàu sang nên mới chả để tâm tới những việc xung quanh. Khi trở thành nữ chủ nhân nhà họ Quách, đặc biệt phải tinh ý, nắm rõ tình huống trong tay, dễ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-hon-nhan-lam-loi/2583537/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.