“Anh tới đây làm gì?”
Đỗ Nhược Vi nhướng mày, vội vàng đẩy bó hoa mà Quách Thừa Nhân đang định đặt vào tay cô ra, sắc mặt nhăn nhó, vô cùng khó chịu nhìn chằm chằm đối phương. Lướt qua một lượt, khóe môi cô nàng giật giật liên tục, cảm thấy có chút bực bội khi cứ phải ngày ngày nhìn thấy gương mặt Quách Thừa Nhân hiện diện phía trước, nhất thời thở dài một hơi, thật chẳng biết nên làm như thế nào cả.
Lần trước Đỗ Nhược Vi từng nói rất rõ ràng rồi còn gì.
Nhìn thấy người con gái cự tuyệt ý tốt của mình, ánh mắt Quách Thừa Nhân thoáng hiện lên chút thất vọng, nụ cười trên môi hắn gượng gạo, cứng đờ mất vài giây. Tuy nhiên, rất nhanh sau đó, Quách Thừa Nhân đã khôi phục dáng vẻ ban đầu: “Tôi đến xem xem em cần giúp đỡ gì không? Về hoa nếu em chẳng thích thì lần sau tôi mua loại khác nhé. Nhược Vi, em đừng tức giận, tôi hoàn toàn chả có ý đồ gì cả.” Hắn vội vã thanh minh cho bản thân.
Hít một hơi thật sâu, Quách Thừa Nhân mong chờ phản ứng tiếp theo trên gương mặt đối phương. Hắn vô cùng hy vọng rằng Đỗ Nhược Vi chấp nhận để mình tới gần.
Về những lời cô nói lần trước, khi rảnh rỗi, Quách Thừa Nhân từng ngẫm nghĩ rất nhiều. Ban đầu, người đàn ông cũng cho rằng làm như Đỗ Nhược Vi yêu cầu thì tội lỗi hắn gây ra dần nguôi ngoai đi, chờ đợi cô tha thứ cho bản thân. Tuy nhiên, Quách Thừa Nhân sợ nếu như Đỗ Nhược
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-hon-nhan-lam-loi/2583413/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.