“Về việc này…”
Thoáng chốc cổ họng Quách Thừa Nhân đột nhiên nghẹn ứ, chả tài nào thốt ra được từng lời, đối diện với ánh mắt ngây thơ cùng với câu hỏi vô cùng tự nhiên của con trai, chỉ là một câu hỏi đơn giản, tuy nhiên, Quách Thừa Nhân không biết hiện tại bản thân nên nói làm sao nữa. Thời gian ở đây, hắn thường xuyên có dịp được trò chuyện với con trai, nguồn đàn ông vô cùng tự nhiên xưng ba, nhưng kết quả phản ứng trên khuôn mặt thằng bé chỉ là sự ngỡ ngàng cùng với hoảng hốt.
Hơn nữa, đứa nhỏ còn ngây thơ phủ nhận rằng Trịnh Hi Ngôn mới là cha mình, dù chỉ là cha nuôi. Thanh âm non nớt lúc ấy với Quách Thừa Nhân mà nói thì chả khác gì thanh sắt nặng trịch hung hăng đánh thật mạnh vào trái tim mình, cảm giác vừa đau đớn vừa tuyệt vọng, nhiều khi muốn cố gắng giải thích, thế nhưng đối diện với con mình, Quách Thừa Nhân bắt đầu cảm thấy xấu hổ trước những việc năm xưa bản thân mình gây ra.
Lỡ như nó biết cha ruột thật sự đã tàn nhẫn với người mẹ sinh ra mình như thế nào thì đảm bảo đứa trẻ trước mặt về sau hận Quách Thừa Nhân vô cùng.
May mắn lúc đó Đỗ Nhược Vi ngay lập tức phá vỡ cuộc trò chuyện giữa hai người, đánh trống lảng sang vấn đề khác. Chỉ là thời gian trôi qua nhanh như vậy mà Quách Thừa Nhân vẫn chưa tài nào lay động được trái tim Đỗ Nhược Vi, thứ từng bị hắn bóp nghẹt thành từng mảnh.
Nhưng Quách Thừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-hon-nhan-lam-loi/2583403/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.