"Công việc của tôi hôm nay hơi nhiều. Việc ăn tý nữa ăn sau cũng được!"
Ban đầu Hạ Băng tính mặc kệ câu hỏi của Lạc Tử An nhưng sau khi suy nghĩ lại, cô vẫn không đành lòng làm vậy.
Hạ Băng đã trả lời Lạc Tử An nhưng giọng nói của cô lại lãnh đạm, cách xưng hô cũng xa cách vô thường. Lạc Tử An không hiểu vì sao mà lại thấy dâng lên một chút khó chịu trong lòng..
Hạ Băng nói xong thì cũng quay lại với công việc của mình để một mình Lạc Tử An ngồi đó im lặng. Mãi một lúc sau, Lạc Tử An rời khỏi ghế và bước vào trong bếp. Trước khi đi, anh còn tiện tay cầm luôn bát mỳ đã không còn ăn được nữa của Hạ Băng để đem bỏ đi..
Hạ Băng nhìn bóng dáng Lạc Tử An đã khuất sau gian bếp, cô mới bắt đầu ngẩng mặt lên. Ban nãy cô đã rất căng thẳng.
Hạ Băng vẫn rất yêu Lạc Tử An, chỉ là cô đang tập cách buông bỏ. Sau tất cả những tổn thương cô nhận được từ Lạc Tử An thì Hạ Băng đã chọn yêu anh theo cách khác..
Cô muốn giữ tình cảm đơn phương này cho riêng một mình mình biết. Trước mặt Lạc Tử An, Hạ Băng muốn anh cảm thấy cô không còn yêu anh. Đó là việc làm duy nhất mà Hạ Băng có thể làm lúc này để giữ lại chút danh dự cuối cùng của mình..
..
Nửa tiếng sau, Lạc Tử An từ trong bếp bước ra. Trên tay anh là hai đĩa cơm rang, cùng với một vài món ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-hon-nhan-khong-tron-ven/2646873/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.