"Còn không phải do anh biết mối quan hệ của cậu với Hạ gia không tốt nên mới không nói hay sao? Anh sợ cậu sẽ không vui!" Phương Ngữ nhắm mắt nói một hỏi dài để mong mau chóng kết thúc sự việc này.
Nói thật bây giờ y có chút run. Y sợ Lạc Tử An sẽ không vui khi mà y đang nhiên lại nhắc đến vị phu nhân kia..
Nhưng trái ngược với suy nghĩ của Phương Ngữ, thái độ của Lạc Tử An bình thản hơn rất nhiều. Anh vẫn không hề nói một câu nào, tất cả chỉ là sự im lặng đến đáng sợ..
Đến tận khi Phương Ngữ có cảm tưởng mình không thể chịu được cảnh tượng này nữa, y còn đang định lên tiếng thì Lạc Tử An đã chen lời nói trước.
"Từ nay về sau bất cứ chuyện gì liên quan đến Hạ gia anh đều nói cho em biết! Anh không cần phải sợ tâm trạng em không tốt. Dù sao em và Hạ Băng cũng là vợ chồng gần một năm rồi. Mối quan hệ cũng không còn lạnh nhạt và cứng nhắc như trước kia." Lạc Tử An bình thản nói.
Ở đầu bên kia, Phương Ngữ nghe anh nói một tràng dài mà có chút ngơ ngác và mơ hồ.
Rõ ràng hôm nọ y còn thấy ánh mắt của Lạc Tử An nhìn tấm ảnh của Hạ Băng tràn đầy lửa hận xong..
Vậy mà nay anh lại nói rằng mối quan hệ của cả hai cũng khá tốt. Liệu Lạc Tử An có chuyện gì không muốn cho y biết sao?
Phương Ngữ cứ im lặng mà chìm vào mớ suy nghĩ của mình.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-hon-nhan-khong-tron-ven/2646864/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.