"Cậu đừng có nói đùa nữa. Mình về nước là để thăm ba mẹ. Với lại cũng muốn mở một công ty bên này. Mình không định quay lại Mỹ nữa, sẽ ở lại đây luôn. Chuyện kết hôn thì.. vẫn còn sớm lắm. Mình cũng chưa nghĩ tới.."
Vốn còn định quay lại vì cậu nhưng không ngờ cậu đã có người ở bên..
Lời sau Diệp Tâm Bách không dám nói ra. Dù sao đoạn tình cảm mà y dành cho Hạ Băng cũng đã được chôn giấu suốt bảy năm. Bây giờ tiếp tục im lặng cũng tốt. Nói ra lại khiến cho ngay cả tình bạn này của cả hai cũng không giữ được..
"Vậy thì chúc cậu sớm ngày thành ông chủ lớn nha."
Trong lòng Hạ Băng lúc này cực kỳ ngổn ngang. Rõ ràng là muốn níu kéo lại mối quan hệ bạn thân trước kia nhưng lại vô tình có một rào cản ở giữa khiến cho cả hai không thể quay lại thái độ khi xưa. Mà nguồn gốc của rào cản này là bắt nguồn từ chính cô..
"Cậu đến đây làm gì vậy? Mình nhớ cậu hình như không thích uống rượu?" Im lặng mãi một lúc, Hạ Băng không nhịn được nữa đành lên tiếng phá tan bầu không khí ngột ngạt giữa cả hai, đồng thời cũng mở ra một câu chuyện mới, kéo gần khoảng cách hai người lại..
"Mình đến cùng một người bạn nhưng họ về trước rồi. Còn lại một mình mình. Còn cậu? Sao cậu cũng ở đây..?"
"Mình...lâu lâu muốn đổi gió tý thôi. Cũng không thể vì kết hôn mà không đến được những nơi này đúng chứ?"
Hạ Băng cố tươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-hon-nhan-khong-tron-ven/2646861/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.