"Không sao đâu ạ. Bác và Hạ Băng lâu ngày không gặp nên có chút xúc động cũng là bình thường." Diệp Tâm Bách cười nói một cách vui vẻ khiến cho bầu không khí thêm mấy phần hài hòa.
Lúc này, Hạ Băng mới để ý đến ba mình. Nãy giờ ông vẫn nằm ngủ, nhưng có lẽ do tiếng động có hơi lớn nên Hạ Thần đã bị đánh thức..
"Ba..để con đỡ ba ngồi dậy." Hạ Băng nhanh chân đi về phía giường để đỡ ông.
Cô kê một cái gối sát thành giường để cho Hạ Thần khi ngồi có chỗ để dựa.
"Hạ Băng đấy à? Chồng con đâu rồi?" Hạ Thần sau khi ngồi ngay ngắn thì mới nhận ra ở trong phòng chỉ có một mình Hạ Băng và Diệp Tâm Bách, hoàn toàn không thấy người kia đâu.
"Anh Tử An có hơi bận nên hôm nay không đến thăm ba được. Anh ấy có nhờ con chuyển lời hỏi thăm đến ba với hứa lần tới nhất định sẽ có mặt." Gương mặt Hạ Băng vẫn luôn treo một nụ cười từ lúc bước vào phòng cho đến tận bây giờ.
Vẫn là nụ cười gượng gạo nhưng đã đỡ phần khó coi hơn khi nãy. Bất quá thì với Hàn Nguyệt và Hạ Thần, hai người cũng không nhìn ra tâm trạng thật sự của Hạ Băng. Chỉ có một mình Diệp Tâm Bách nhìn ra sâu trong ánh mắt của cô là một nỗi buồn man mác..
Mấy tiếng sau đó, hai người đã ở lại trò chuyện cùng Hạ Thần. Có thể thấy thời gian vừa qua, bệnh tình của ông cũng không có biến động nhiều. Ít nhất là vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-hon-nhan-khong-tron-ven/2646853/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.