"Lạc Tử An, cuối cùng con cũng đến rồi. Ta còn tưởng hai đứa có xích mích gì với nhau cơ chứ? Xem ra là ta đã nghĩ nhiều rồi." Hạ Thần vừa nói vừa cười vui vẻ. Hiện tại nỗi lo trong lòng ông đã bay biến hoàn toàn kể từ giây phút mà Lạc Tử An xuất hiện.
"Không có đâu ba. Thời gian qua là do con bận việc bên công ty nên vẫn chưa thu xếp được thời gian đến thăm ba được. Lần này đúng là con thất trách rồi." Lạc Tử An bày ra vẻ mặt áy náy, càng khiến Hạ Thần thoải mái hơn.
Nhìn dáng vẻ ấy chứng tỏ Lạc Tử An rất coi trọng ông. Mà nếu đã coi trọng ông thì chắc chắn cũng coi trọng con gái ông.
Như vậy nỗi lòng của người làm cha như ông cũng đã không còn nữa. Trong lòng cũng vì vậy mà cảm thấy vui vẻ hơn rất nhiều.
Hạ Băng nghe Lạc Tử An nói dối ba mình như vậy cũng không vạch trần. Thậm chí để cho Hạ Thần tin hơn, cô còn không ngại mà nắm lấy tay Lạc Tử An đưa ra trước mặt ba để cho ông thấy cả hai vẫn rất tốt.
"Ba, ba xem bọn con thân mật đến như vậy. Làm sao có chuyện xảy ra xích mích được chứ?"
"Rồi, rồi là do ba hiểu lầm hai đứa. Chứ chuyện xích mích làm sao mà xảy ra được." Hạ Thần nghe con gái nói vậy thì đành dỗ ngọt con. Dù sao lỗi một phần cũng là do ông. Đột nhiên linh cảm mấy cái gì đâu. Ảnh hưởng đến cả hòa khí gia đình..
Hạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-hon-nhan-khong-tron-ven/2646828/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.