“Tất nhiên là nhớ rồi. Các em xuất sắc như vậy làm sao mà thầy quên được.” Phó Doãn sau khi định thần lại mọi chuyện thì đã rất nhanh chóng hòa vào bầu không khí vui vẻ của tất cả mọi người.
“Hạ Băng? Thầy không nghĩ tới em cũng đến nha.” Sau khi nhìn kĩ một lượt các học trò đến thăm mình, Phó Doãn có hơi bất ngờ khi mà có cả Hạ Băng trong đó.
Nói gì thì nói Phó Doãn cũng đã làm chủ nhiệm của Hạ Băng cả bốn năm đại học. Làm sao có thể không hiểu hết tính của cô.
Khi lên lớp Hạ Băng lúc nào cũng chỉ ngồi một chỗ để xem sách hoặc giải đề, không hề giao lưu với những bạn học xung quanh. Lúc nhà trường tổ chức các hoạt động ngoại khóa mà cho sinh viên có quyền tự chọn có tham gia hay không thì chắc chắn là sẽ không bao giờ thấy mặt của Hạ Băng. Lần này sau ba năm không gặp, tính tình của Hạ Băng chả lẽ đã thay đổi? Con bé đã thử kết bạn rồi sao?
Hạ Băng nghe thầy nói vậy thì cũng không trực tiếp trả lời mà chỉ cười nhẹ rồi gật đầu một cái. Sau đó cô cũng không tiếp tục cuộc trò chuyện với Phó Doãn mà lại đưa ánh mắt ngắm nhìn lại căn phòng của chủ nhiệm, Hạ Băng cũng không nhớ mình đã lên đây bao nhiêu lần rồi. Đa số đều là lên để lấy học bổng hoặc lại là nghe thầy giáo nói về các công việc thầy giao cho cô.
Hạ Băng nhìn một lượt căn phòng rồi cũng thu hồi tầm mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-hon-nhan-khong-tron-ven/2646812/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.