“Tâm Bách, cậu đùa mình mà phải không? Cậu làm sao có thể thích mình cho được…” Hạ Băng cười gượng. Đến cuối cùng cô cũng không biết nên trả lời y như nào, đành kiếm lý do trốn tránh đi sự thật. Dù nó đã được phơi bày ra trước mắt.
“Không! Những lời vừa rồi của mình đều là nói thật. Mình không hề đùa cậu!” Diệp Tâm Bách nhanh chóng lớn giọng phản đối. Đến khi nào thì Hạ Băng mới thôi trốn tránh sự thật đây?
“Cậu…” Hạ Băng nghẹn lời. Cô không thể nói thêm một câu gì nữa nên đành một mực im lặng. Chính thái độ này của cô đã làm cho Diệp Tâm Bách càng thêm kích động mà hét lên…
“Cậu đừng có giả vờ nữa được không?! Rõ ràng là cậu đã nhận ra tình cảm của mình từ lâu. Nhưng tại sao vẫn luôn trốn tránh? Cho đến tận bây giờ, mình đã đứng trước mặt cậu, nói câu thích cậu. Vậy mà cậu vẫn còn tự lừa dối bản thân mình được!..”
“Hạ Băng! Cậu có biết là cậu tàn nhẫn lắm không? Cậu đã gây cho mình biết bao nhiêu thương nhớ và khổ đau trong suốt bảy năm qua. Cậu vẫn luôn gieo cho mình biết bao nhiêu hi vọng nhưng rồi lại để cho mình thất vọng. Cậu biết mình có tình cảm với cậu nhưng lại luôn làm ngơ. Rốt cuộc là cậu có bao giờ nghĩ lại những việc cậu đã làm với mình không?” Diệp Tâm Bách cảm thấy bản thân mình như nóng lên. Lần đầu tiên y không thể kiềm chế nổi cảm xúc của mình, cứ bộc phát nó trước mặt Hạ Băng. Sau này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-hon-nhan-khong-tron-ven/2646803/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.