Cuộc sống hôn nhân của tôi và hắn cứ như thế. Có những lúc tôi còn mơ tưởng nếu như phải ở với hắn cả đời thì sao ? Nhưng cũng thật may ông trời không cho tôi cơ hội đấy.
Cuối cùng thì người con gái nằm mơ hắn cũng nhắc trở về. Quả nhiên từ khi người yêu về là hắn như quên luôn con vợ hờ như tôi. Quên tôi thì cũng được thôi nhưng quên chuyển khoản tiền tiêu cuối tháng cho tôi là không được rồi. Tôi hậm hực rút điện thoại ra gọi cho hắn, gọi nữa, gọi mãi cũng không thấy ai nghe.
Nhưng do mị lực của chiếc váy kia quá lớn với tôi. Hay là đến công ty tìm hắn nhỉ ? Đấy chỉ nghĩ trong đầu thế thôi, thế mà thế quái nào tôi cũng mò đến công ty hắn luôn rồi. Đến rồi chẳng nhẽ không vào ? Hay vào đòi tiền rồi ra luôn nhỉ ? Nghe có vẻ giống ăn cướp quá . Mặc kệ ,tại hắn chứ tại ai, ai bảo quên chuyển tiền cơ.
Thế là tôi mò vào công ty hắn. Đây là lần đầu tôi đến công ty, uây rất là sang chảnh nha. Công ty to sụ như này chắc hắn nhiều tiền lắm, hắn để đâu cho hết nhỉ ?
Tôi loay hoay đến quầy lễ tân, chắc do nhìn dáng vẻ của tôi có phần không được sang chảnh nên cô ta không thèm liếc mắt đến tôi. Mặc dù vậy tôi vẫn cố rặn ra một nụ cười thương mại nói:
\'\'Có hẹn trước không ? Tổng giám đốc đang họp\'\'
Mặc kệ thái độ của cô ta , tôi vẫn bình tĩnh lịch sự:
\'\'Vậy cho hỏi phòng chờ của công ty ở đâu ? Tôi có thể chờ.\'\'
Cô nhân viên quầy lễ tân chả thèm để ý đến tôi, còn không thèm tiếp lời tôi nữa, thái độ khinh khỉnh rất đáng ghét.
Thấy thái độ không chịu của cô ta, tôi cũng bất lực đang định tìm chỗ nào mà ngồi ăn vạ thì giọng nói trong trẻo vang lên:
\'\'Anh, hôm nay ra mắt chiếc váy phiên bản giới hạn, em rất ưng anh cùng em đi xem được không ?\'\'
\'\'Được, miễn là em thích.\'\'
Tôi theo bản năng quay ngoắt lại , còn đang định thán phục cô ta có mắt, nhìn trúng chiếc váy tôi thích. Nhưng khi nhìn thấy người đàn ông bên cạnh tôi bỗng sững lại. Kia chẳng phải là chồng tôi à ?
Ấn tượng về cô ta hoàn toàn sụp đổ. Cái gì mà đi xem váy chứ sao không nói thẳng ra là em muốn anh dốc tiền ra mà mua bằng được cả cái cửa hàng váy luôn đi.
Tôi bước nhanh hướng về phía hai con người đang tình cảm kia, tôi đứng trước mặt thằng chồng trên danh nghĩa bấu một cái mạnh :
\'\'Thì đến để ly hôn với anh đấy. Tôi chả thèm tài sản gì của anh đâu nên cứ thế nhé. À nhưng vẫn phải mua cho tôi cái váy kia đấy. Coi như là quà chia tay, quá nhẹ nhàng với anh còn gì.\'\'
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]