Khương Minh Chi trên mặt có chút biểu tình oán giận “Tôi là nghệ sĩ đứng đắn mới không làm loại chuyện đó”, sau đó đột nhiên nghe thấy tiếng cười nhẹ của Lộ Khiêm.
Lộ Khiêm cười cái gì?
Loại chuyện này có gì buồn cười?
Khương Minh Chi đang bối rối, đột nhiên nhớ ra cái gì.
Đoàn đội của cô đúng thật là chuẩn bị một năm mới tranh thủ được bìa “V”, nhưng ngựa trên bìa....
Lộ Khiêm đúng là thương nhân keo kiệt bủn xỉn, đồ hiểm độc không chịu làm chuyện lỗ vốn, cho lão bà mình mượn cũng yêu cầu chỗ tốt, vì con ngựa kia, cô đã trải qua 4 giờ trong phòng để quần áo bị đối đãi cực kỳ tàn ác biếи ŧɦái, cho nên Lộ Khiêm đây là cười cô, rõ ràng đã sớm đem mình bán triệt để.
“........”
Khương Minh Chi đen mặt.
Cô muốn thoát tay khỏi cái nắm giống như họ có cảm tình thật tốt, Lộ Khiêm lại siết tay lại, đem tay cô nắm chặt hơn chút.
Khương Minh Chi “hừ” nhẹ một tiếng.
Vốn dĩ vì hôm nay nhà tư bản này đến đón nên cô có chút mừng thầm, lúc này quyết định thu cảm xúc lại.
Lộ Khiêm giờ mới trả lời cô: “Sẽ không.”
Khương Minh Chi: “A?”
Cô muốn hỏi anh ý là chúng ta sẽ không bị chụp hay là sẽ không bị cho là nữ minh tinh bán mình cho đại gia kim chủ, mấp máy môi định hỏi, điện thoại Lộ Khiêm vang lên.
Lộ Khiêm dùng tay kia tiếp điện thoại, trả lời vài từ đơn giản “Ừ” và “Được”.
Khương Minh Chi quay đầu nhìn về xa xa phía trước.
Bất quá lực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-hon-nhan-giau-mat-hang-dau-bi-lo-tay/595795/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.