Trong phòng, Khương Minh Chi còn ngây ngốc mà ôm lấy chăn ngồi trên giường, dụi dụi mắt, tóc tai bù xù trông rất phong cách.
Sau đó cô nhìn về phía Lộ Khiêm ở cửa.
Ký ức tối qua để lại ấn tượng sâu nhất đại khái là việc cô sặc hai ngụm nước sau đó tỉnh táo một chút, phát hiện mình đang trong tình trạng khó tả, cũng may nhìn thấy mặt là chồng của mình, từ chết trở lại thành sống thở phào nhẹ nhõm.
Khương Minh Chi say rượu giọng nói mang chút âm mũi nũng nịu: “Sao anh lại đến đây?”
Lộ Khiêm: “Đến đây công tác.”
Anh nhìn người phụ nữ trên giường ôm lấy chăn nhỏ thành một đoàn lộ ra bờ vai ngọc trắng nõn, cùng tối qua lôi kéo anh vỗ vỗ ngực trương dương tự giới thiệu bộ dạng khác một trời một vực.
“Ồ” Khương Minh Chi sau khi nghe Lộ Khiêm cũng đến thành phố S công tác gật gật đầu.
Đây cũng không phải chuyện hiếm lạ gì.
Cô nhìn giờ, chậm rì rì bước xuống giường.
Lộ Khiêm cùng cô lên giờ không sai biệt lắm, Hàn Cần gõ cửa đánh thức hai người bọn họ, hai người hiếm khi đồng thời rửa mặt, tiếng nước chảy trong nhà vệ sinh hòa hợp, Khương Minh Chi nhìn Lộ Khiêm cài nút áo sơ mi, bỗng dưng có cảm giác như hai vợ chồng bình thường mỗi ngày cùng nhau thức dậy đi làm.
Khương Minh Chi đánh răng xong, dựa vào bệ rửa mặt nhìn Lộ Khiêm, sau rất nhiều giằng co cô vẫn hỏi: “Tối hôm qua.... Em sau khi uống say có nói gì với anh không?”
Cô hiếm khi uống rượu, đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-hon-nhan-giau-mat-hang-dau-bi-lo-tay/595785/chuong-12-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.