Nhiên Cẩm vừa nghe đã biết đây chắc chắn là chiêu trò mới của Nhậm Cảnh, chẳng phản kháng tự nhiên đi qua đó.
Người hầu lúc đưa cô đến liên tục nhắc nhở cô nhưng khung giờ, cô điều nhớ rất rõ, dù không thích người khác lảm nhảm nhưng cô bắt buộc phải thuận theo.
Dinh thự quá rộng lớn, đến phòng ăn mà đi bộ cũng mất tầm gần 10 phút mới đến nơi. Bên trong phòng ăn được bày trí cực kì sang trọng, rộng lớn đến mức nhắm chừng có thể chứa đến 50 người trong phòng.
Chính vì quá rộng mà không khí ở đây cũng có phần lạnh lẽo hơn, còn được điều hòa tiếp thêm khí lạnh, vừa bước vào đã cảm thấy cứ như một cái nhà xác.
Người hầu đứng hầu hai bên đầy đủ, giữa căn phòng là chiếc bàn dài, sớm đã bày biện thức ăn đầy đủ, toàn là những món sơn hào hải vị.
"Nhiên Cẩm, con đến rồi."
Ôn Bích luôn giữ nét mặt thân thiện, vẫy gọi cô, thân một cách như thật sự xem cô là con dâu.
"Chào mẹ."
Nhiên Cẩm nhàn nhã đáp lại, tùy tiện cười lên cho có lệ, ngoài 2 gương mặt đáng ghét kia ra cô còn thấy thêm sự xuất hiện của An Hạnh Uyên.
Thật không biết cô ta giữ vị trí gì trong Nhậm gia mà lúc nào cũng thấy kè kè đi theo?
Cô gái nhỏ không muốn hỏi, cũng không muốn biết, bởi trong dinh thự này cô chỉ đối phó duy nhất một mình Nhậm Cảnh.
Hắn là người em gái cô yêu sâu đậm, quen biết nhau từ nhỏ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-hon-nhan-do-den/2798671/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.