Cánh tay run rẩy đưa lên hờ hững, Nhiên Cẩm ở sau bóng lưng của người phụ nữ chăm chú quan sát rất rõ, Ôn Bích 10 phần mạnh mẽ thì có hết 3 phần sợ sệt.
Những kẻ đứng trước mặt đều là những lẻ bậm trợn, chúng còn có vũ khí, chỉ sợ chúng không vừa mắt lại 1 nhát làm bị thương người phụ nữ.
Nhiên Cẩm bắt buộc phải bảo vệ người yếu đuối, cô kéo cánh tay của Ôn Bích xuống, ra trước chắn.
"Người của Nhậm gia không phải người tầm thường muốn gây sự là gây sự.
Tốt nhất mấy người nên đi đi! Vệ sĩ của tôi mà tới đây thì mấy người xong đời đấy!"
Cô vốn muốn dùng lời để giật quyết mọi chuyện trong êm xuôi, nhưng đây những kẻ không biết trời cao đất dầy, lại được sai khiến tới gây sự, nào có nghe lọt tai câu nào.
"Nhậm gia? Nhậm gia là cái thá gì? Mày thử gọi vệ sĩ của mày đến xem!"
Một tên trong đó ngoáy tai chẳng buồn để tâm, to gan lớn mật thách thức. Tác phong tới hành động đều thuộc dạng những kẻ mợ tập làm côn đồ, không biết thế nào là lợi hại, cả Nhậm gia oai nghiêm, nổi tiếng đến mức nào chúng cũng gạt bỏ dễ dàng.
"Bọn côn đồ này! Dám huênh hoang với người của Nhậm gia hả?
Còn không đi đừng có trách tao báo cảnh sát gô cổ chúng mày!"
Giọng lanh chanh chói tai, An Hạnh Uyên vậy mà lại cố ý chọc tức những kẻ ở trước mặt, làm cho bọn chúng cộc cằn chĩa vũ khí vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-hon-nhan-do-den/2798622/chuong-33.html