Vài ngày sau, Ôn Bích sắp xếp một chuyến du lịch, mượn cớ là đi chơi để giảm bớt áp lực những ngày qua bà ta ăn ngủ không yên, thổ lộ tâm tư với Nhiên Cẩm, dùng lời đường mật rủ rê cô cùng tham gia.
Nhậm Cảnh là con trai cưng không thể thiếu mặt, cũng được bà ta rủ theo chung vui, Nhiên Cẩm ngoài mặt không phản nhưng trong lòng không thể không phòng hờ.
"Mẹ à, đi chơi còn đi 3 ngày, để Lương Mạnh ở nhà con sợ không có con quản thúc, anh ấy lại gây chuyện với những người làm khác.
Mẹ cho con đem theo vệ sĩ của mình phòng hờ được không ạ."
"Tại sao lại không được chứ? Con cứ cho cậu ta theo, đảm bảo an toàn cho con!"
Ôn Bích đương nhiên nhiệt tình đồng ý, bởi bà ta mưu tính chuyện hại người, Nhiên Cẩm đem Lương Mạnh theo càng đúng với sự sắp xếp.
Thế nhưng, Nhậm Cảnh lúc nào cũng luôn đối đầu nhất nhất không đồng ý.
"Không được! Đi chơi gia đình mà cũng dẫn theo hắn để làm gì?
Cô sợ người ta hãm hại thì tôi canh chừng cô 24/24 là được chứ gì?"
"Cảnh!"
Người phụ nữ nhíu mày tỏ vẻ khó chịu, Nhiên Cẩm còn chưa kịp mở miệng phản lại thì Ôn Bích đã giúp cô trấn áp người đàn ông.
"Cảnh, đu chung càng đông càng vui.
Với lại mẹ biết Nhiên Cẩm còn ám ảnh chuyện đêm tân hôn nên mới cho phép Lương Mạnh theo cùng.
Con đừng làm Nhiên Cẩm khó xử, nếu con không thích thì cứ ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-hon-nhan-do-den/2798618/chuong-35.html