Tiết trời đã chuyển mưa, thời tiết lúc nào cũng ẩm ướt đượm buồn nhưng Quân Dao lại thích thời tiết như thế này nó làm cho nỗi đau trong lòng cô càng não nề hơn nhưng càng đau cô sẽ càng tỉnh ngộ ra nhiều điều để có thể trở nên mạnh mẽ cứng rắn trước sự đe doạ uy hiếp của Trạch Hạo, tại sao cô lại phải dừng chân tại một nơi không bao giờ thuộc về mình người đàn ông sống chung một mái nhà với cô lại chẳng hề động tâm đến cô vậy tại sao cô phải xem trọng hắn để làm gì niềm khao khát rời khỏi hắn trong cô càng ngày càng lớn mạnh.
Buổi sáng tiếc trời âm u Trạch Hạo vẫn thức dậy đi làm như thường ngày hắn đi xuống bàn để dùng bữa sáng, hôm nay Quân Dao đích thân làm bữa sáng cho Trạch Hạo cô đã rất tỉ mỉ cho từng công đoạn, nhưng hắn vẫn im lặng dùng bữa không nói một lời nào cả bầu không khí trong căn nhà vẫn ngột ngạt đến khó tả. Sau khi Trạch Hạo ăn xong hắn đứng lên để đi đến công ty, Quân Dao lấy hết dũng khí để nói với hắn.
" Hôm nay có thể cho tôi ra ngoài được không?"
Trạch Hạo liền dừng lại bước chân hắn quay sang nhìn cô rồi lạnh giọng nói.
" Để làm gì?"
Quân Dao đứng khép nép tỏ vẻ ngại ngùng nói.
" Tôi muốn mua một vài vật dụng cá nhân."
Trạch Hạo bước đi ra ngoài cửa nhưng vẫn cất giọng nói.
" Tôi sẽ cho người đưa cô đi."
Quân Dao liền lớn tiếng bảo.
" Không cần đâu tôi tự đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-hon-nhan-dam-nuoc-mat/434971/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.