Hôm nay cả nhà ra ngoài ăn cơm. Lê Diệp dẫn con đến nhà hàng trước đợi Doãn Chính Đạc tan làm, hai đứa khá ngoan, được ra ngoài nhưng không hề la hét hay chạy nhảy lung tung.
Cúi người lau nước dãi dính bên mép cho Đô Đô, Lê Diệp lại không kiềm chế được mà đưa tay véo má con bé. Tuy trẻ con vẫn chưa hình thành diện mạo hoàn chỉnh, nhưng cô vẫn cảm thấy con bé này giống Doãn Chính Đạc vô cùng, con gái giống bố là điều dễ hiểu.
Bất chợt nghe thấy giọng nói quen thuộc, cô quay đầu lại, vừa hay nhìn thấy một nam một nữ ngồi cách đó không xa. Vì có chút nhầm lẫn trong việc chọn món, mà vị khách nữ đó và cô nhân viên phục vụ xảy ra chút cãi cọ, cô nhân viên vẫn cứ khăng khăng là hai người kia đã gọi những món này.
Lê Diệp đứng phắt dậy, kinh ngạc nhìn hai người ở bàn bên đó. Những khách hàng khác đều quay ra xem cảnh ồn ào, nhưng Lê Diệp không hề để tâm đến chuyện thị phi, nhìn thấy hai người đó, trong lòng cô nhất thời có chút phức tạp.
Lời qua tiếng lại một lát, Hạ Tiểu Chước không muốn nhiều lời với người phục vụ nữa nên nói, “Làm ăn như cô, chả mấy mà sập tiệm!”
Người phục vụ có chút bực mình, xoay người bỏ đi thẳng. Ngồi bên cạnh, Hạ Tùng Đào vừa uống trà vừa nhìn cô em gái đang đầy bực tức, “Em việc gì mà phải tức giận thế, gà chiên muối hay gà hấp muối có khác gì nhau đâu.”
“Giống thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-hon-nhan-dai-lau/3016418/chuong-217.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.