Căn phòng tối om không chút ánh đèn. Sau khi tỉnh lại, Lê Diệp có cảm giác tất cả đều không bình thường. Đây là một nơi xa lạ, bầu không khí tràn ngập sự bí bách khiến bất cứ ai cũng mất đi cảm giác an toàn.
Cô thử đưa tay sờ soạng xung quanh. Nằm trên một chiếc giường lớn, cô ngửi thấy mùi nước hoa lạ lẫm phảng phất trong không khí, thứ mùi này càng khiến cô căng thẳng thêm.
Ngồi ra mép giường, cô lại đưa tay lần sờ, vừa tìm được chiếc đèn bàn là lập tức bật nó lên.
Mơ hồ nhìn thấy căn phòng, cô hoảng sợ. Đây là một phòng ngủ theo phong cách châu Âu, trên tường có một bức ảnh cỡ lớn. Đó là chân dung của một người đàn bà, cô vừa nhìn thấy đã lại càng mơ hồ hơn.
Đó là người đàn bà cô quen, từ cách ăn mặc đã toát ra vẻ kiêu ngạo, là Lê Thiên Tố.
Cô gần như có thể đoán ra mình đang ở nơi nào, nhưng vì đoán như vậy nên cô càng cảm thấy hoang đường.
Căn phòng ngủ này cực kỳ lộng lẫy, cách trang hoàng cổ điển mà vô cùng xa hoa. Dưới ánh đèn, mọi đồ vật đều lấp lánh. Trên bàn bày đầy những hộp trang sức, những viên kim cương cỡ lớn và những món đồ đá quý, tất cả đều mang một vẻ u ám nhưng không hề tầm thường. Cô cảm thấy nơi này quá u trầm, nó khiến cô rét run.
Đến bên cửa sổ, cô kéo tấm rèm nặng trịch ra. Bên ngoài, sắc trời đã tối, ngọai trừ vườn hoa và đài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-hon-nhan-dai-lau/3016395/chuong-204.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.