Đến lúc ăn cơm tối mà Lê Diệp vẫn không yên lòng. Chuyện Tuyết Ca kể với cô thật sự khiến ai nghe cũng phải sốt ruột, người bên ngoài không biết mối liên hệ đằng sau, nhưng cô và Doãn Chính Đạc lại biết rất rõ. Nếu tảng đá lớn này rơi xuống, thì họ hoàn toàn có thể nhẹ nhõm. Thấy cô thất thần chẳng buồn động đũa, Doãn Chính Đạc bèn gắp thức ăn cho cô, “Vẫn đang suy nghĩ chuyện kia à? Anh cho người đi điều tra rồi, em không phải lo lắng, cũng còn chưa có manh mối mà.”
Lê Diệp hít một hơi, nếu cứ trơ mắt nhìn chi thứ hai phá tan tành nhà họ Lê, trong lòng cô không thể không có chút gợn sóng. Bên đó đối với cô mà nói thì cũng từng là nơi cô sống, lúc còn bà nội thì đó là nhà của cô. Còn nữa, tình hình hiện tại của Tuyết Ca thật sự không khiến cô yên lòng nổi.
Thấy cô vẫn giữ dáng vẻ nặng nề đó, Doãn Chính Đạc liền múc canh cho cô, “Thôi, đừng nghĩ nhiều nữa, ăn cơm quan trọng hơn, không có gì đáng sốt ruột hơn chuyện này.”
“Hôm nay em thấy Tuyết Ca đi với một cậu thanh niên, trông thân mật lắm, chắc đấy là bạn trai con bé.”
Doãn Chính Đạc cũng đoán ra cô đang băn khoăn điều gì, “Em lo lắng về cậu thanh niên kia à?”
Lê Diệp cũng biết mình hơi nhiều chuyện, nhưng cậu thanh niên kia nhìn thoáng qua thì khá đàng hoàng, có điều, lúc cô vừa nhìn thấy thì lập tức có cảm giác người hiền lành đơn thuần như Tuyết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-hon-nhan-dai-lau/3016379/chuong-197.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.