Hôm sau là một ngày nắng. Doãn Chính Đạc dậy rất sớmchuẩn bị. Lê Diệp giúp anh mặc âu phục. Thường ngày anh đã ăn mặc đẹp,quần áo chỉnh tề, tinh thần sảng khoái, mị lực tỏa bốn phía. Thắt xongcà vạt, anh ôm cô, lại hôn một cái lên trán cô, “Mặc váy rồi trang điểmđi, hai tiếng nữa anh cho người đón em đi.”
Lê Diệp sửa lại cổ áo cho anh, gật gật đầu, “Đi đi thôi.”
Anh nhìn đồng hồ, vỗ vỗ vai cô, “Anh đi trước đây.”
Lê Diệp nhìn theo bóng anh rời khỏi nhà, trong lòng chợt như có con sóng đang bắt đầu dập dềnh lên xuống.
Thay lễ phục xong, cô đượcchuyên gia làm tóc và trang điểm cho, còn Hi Hi cứ loanh quanh bên cạnh, tóm váy của cô, nhìn xung quanh với đầy vẻ tò mò.
Chuyên gia nhìn thằng nhóc lanh lợi thì cười, “Hai bố con giống hệt nhau.”
Hi Hi thấy người lớn nhìn mình liền lè lưỡi, phì ra cả đống nước bọt.
Lê Diệp bế nó lên, xoa cái đầu nhỏ của nó, âm thầm thở dài.
Xe chờ ở dưới nhà. Chuẩn bịxong, cô hôn Hi Hi một cái rồi lên xe. Hôm nay thằng nhóc ngoan ngoãn ởnhà với thím Kim. Cả nhà ai cũng cưng chiều nó, thằng bé đã sớm quenđược bọc trong viên kẹo đường rồi. Những người đối tốt với thằng bé ởxung quanh đều là người thân, nơi tràn ngập đồ chơi này là nhà của thằng bé.
Cô lên xe, đi một đoạn đường, không bao lâu đã đến nơi.
Khách khứa rất đông, giới truyền thông cũng xếp chật cứng hiện trường.
Xe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-hon-nhan-dai-lau/3016269/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.