Khang Đức Văn vừa nhìn thấy cái áo thì vẻ mặt thoáng chút thay đổi,“Lát nữa anh phải ra ngoài họp, nếu không có việc gì thì bảo tài xế đưaem về.”Doãn Kính Lam nhìn hắn, “Mấy hôm nay anh bận đến mức chẳng thấy bóng dáng đâu cả. Ngày mai Đoan Đoan có tiết mục biểu diễn ở nhàtrẻ, anh có đi không?”
Khang Đức Văndừng bước, quay đầu lại nhìn chị ta, rồi vỗ vỗ vai chị ta, nói bằng cáigiọng tiếc nuối, “Anh xin lỗi, bà xã, giờ anh đang bận với một hạng mục, thật sự không bớt được chút thời gian nào cả. Em thay anh đi xem nhé,rồi chụp ảnh về cho anh xem với.”
Doãn Kính Lam nhìn hắn, “Ông xã, anh hà tất phải khổ sở thế, tiền của chúng ta đủ dùng rồi, em và ĐoanĐoan cần anh ở bên cạnh hơn.”
Đỡ lấy bả vai chị ta, hắn nói, “Bàxã, anh đã cưới em rồi, mà người ta vẫn nói anh dựa hơi em mới có đượcngày hôm nay, anh không cố gắng thì sao có thể xứng với em được!”
“Anh làm đủ rồi.” Doãn Kính Lam nói tiếp, “Lâu lắm rồi anh không nghỉ ngơi rồi. Cùng em và Đoan Đoan đi chơi nhé?”
“Đợi anh xử lý xong hạng mục trong tay đã, được không?” Khang Đức Văn dỗdành chị ta, “Đây là tâm huyết từ lâu của anh rồi, anh hi vọng có thểnhìn thấy kết quả tốt.”
Thấy anh ta nhất quyết không chịu rời công ty, Doãn Kính Lam dặn, “Mẹ bảo, nửa năm sau công ty sẽ thành lập mộtchi nhánh ở thành phố Z, ông xã, chúng ta đi cùng nhau đi.”
Khang Đức Văn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-hon-nhan-dai-lau/3016229/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.