Nửa đêm.
Người đàn ông bên cạnh đã ngủ say, Lê Diệp lật chăn ra, nhẹ nhàng xuống giường rồi đi đến cạnh bàn làm việc. Cô liếc mắt nhìn anh, anh hít thở đều đều, không hề có dấu hiệu tỉnh lại.
Cô giơ tay ra, đầu ngón tay lướt qua máy tính của anh.
Trước giờ anh không hề đề phòng gì cả, máy tính luôn đặt trên bàn như thế này, thậm chí cô còn chẳng nhìn qua lấy một cái. Ai ngờ, ngày hôm nay, cô lại lén lút lấy trộm văn kiện bên trong nó.
Đứng một lúc mà cô vẫn không bật máy tính.
Người đàn ông trên giường giở mình, Lê Diệp liền thu tay lại, cầm cốc nước uống một ngụm. Thấy anh không động đậy nữa, cô đặt cốc nước xuống, đứng im một lát rồi chầm chậm quay lại.
Nằm vào trong chăn, hơi ấm của anh bao lấy toàn thân cô, Lê Diệp nhắm mắt, đôi mày khóa lại một gương mặt u sầu.
Cánh tay rắn chắc quàng qua, kéo cô vào trong một vòng tay ấm áp.
Cánh tay đó quá hữu lực, cô nằm im trong vòng tay anh, không tài nào cựa quậy được.
***
Sáng ngày hôm sau, Doãn Chính Đạc đưa Lê Diệp đi làm như thường lệ.
Lên xe, anh không lập tức nổ máy mà kéo tay cô lại, lôi từ trong túi áo ra một chiếc hộp.
Lê Diệp nhìn anh, anh thong thả mở hộp, lấy ra một thứ sáng lấp lánh rồi đeo lên ngón áp út của cô.
Lê Diệp cúi đầu, nhìn thấy một chiếc nhẫn kim cương còn to hơn trước.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-hon-nhan-dai-lau/3016166/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.