Ngoài cửa sổ, ánh trăng vằng vặc, rèm cửa sổ buông lơi, hương hoa lan tỏa khắp căn phòng.
Người đàn ông vẫn đang say giấc, cánh tay vắt lên gối, bày ra đường nét rắn chắc.
Theo ánh trăng, hình xăm của anh hiện ra rất rõ ràng.
Lê Diệp ngồi một bên, ngây ngẩn nhìn vào những đường nét màu đen.
Đó là hình một phiến lá, đến cả đường gân cũng có thể thấy được.
Lê Diệp khẽ run lên…Hình thù đó, không phải là bông tuyết, không phải chiếc lông vũ, mà thật sự là một chiếc lá.
Cô nhìn người đàn ông nằm bên cạnh, nhiều khi, đột nhiên nhìn thấy anh, phản ứng đầu tiên vẫn là xa lạ và sợ hãi như cũ.
Nhẫn và vòng trên tay như hai chiếc khóa nặng trịch, đến nỗi không nâng tay lên được, không thể mở cánh cửa mình muốn mở.
Lê Diệp cuộn mình lại, cả người lạnh đi.
Hình xăm chiếc lá…
Còn cả những hành động trái ngược với mục đích ban đầu của anh nữa. Đầu Lê Diệp ong lên, hình như tất cả mọi suy nghĩ đều xoắn lại thành một mớ hỗn loạn, không có cách nào gỡ được đầu mối.
Thân thể đau nhức, đầu cũng đau, cô bưng trán, khẽ run lên.
Một lát sau, khẽ trở mình, cánh tay quàng vào khoảng không, Doãn Chính Đạc đột nhiên bừng tỉnh. Anh ngồi dậy, thấy cô vẫn đang ở bên cạnh thì thầm thở phào nhẹ nhõm.
Thấy cô ngồi ngẩn người, anh duỗi tay ôm cô vào lòng. Cánh tay và vai cô đều thấm lạnh, anh dùng bàn tay vuốt ve qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-hon-nhan-dai-lau/3016145/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.