Từ trên xe xuống, Doãn Chính Đạc bế cô gái chạy nhanh vào cửa bệnh viện.
Nhân viên y tế đã chờ sẵn vội vàng đẩy xe cáng tới, đặt cô gái nhẹ tênh lên trên. Chiếc sơmi trắng của Doãn Chính Đạc đã nhuộm cả một mảng đỏ.
Dọc đường vào phòng cấp cứu, nhìn tình trạng của Lê Diệp, bác sĩ cũng không kìm được một cái nhíu mày.
Doãn Chính Đạc không lao vào hỏi bác sĩ, anh cứ thế nhìn cô được đưa đi, lại quay đầu nói với y tá, “Tôi truyền máu cho cô ấy, chúng tôi cùng nhóm AB.”
Cô y tá nhìn anh một cái. Người này quá bình tĩnh, y hệt người tự sát vừa được đưa vào, không khóc cũng không hét. Trông anh không giống người phục vụ, thế nên cô chẳng hỏi cũng chẳng nói gì.
Dẫn anh vào phòng lấy máu, cô y tá kiểm tra cho anh, vừa rút máu vừa nói, “Cô gái kia có vẻ mất không ít máu, đến muộn chút nữa chắc chắn là gặp nguy hiểm rồi.”
Doãn Chính Đạc không nói gì, chỉ yên lặng nhìn máu chảy vào túi nhựa.
Cô y tá hơi tò mò, vội vàng đòi truyền máu cho người bị thương, rõ ràng là quan hệ không đơn giản, nhưng tỏ vẻ không chút mất bình tĩnh như vậy thì thật hiếm thấy.
Có điều, người đàn ông này kể ra cũng đẹp trai thật, vừa nhìn đã thấy dung mạo bất phàm, cả người nhuộm máu đỏ kinh người nhưng không hề khiến người khác né tránh đưa ánh mắt về phía anh.
Bởi sự cương quyết của anh, máu được rút ra đến mức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-hon-nhan-dai-lau/3016095/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.