Đôi tay cô run rẩy, cảm nhận thấy vật trong tay mình dù nhẹ nhưng lại có chút nặng nề.
Sở Kiều Vy, bây giờ mày đang ở đâu?"
Ông lặp lại câu nói một lần nữa. Hồi lâu vẫn không nhận được hồi âm từ đầu bên kia, Sở Đông Uy có chút cáu giận. Đôi lông mày rậm khẽ nhíu xuống, khuôn mặt mất bình tĩnh mà hằn lên vài tia máu.
'Đừng để tao phải lặp lại câu nói này thêm một lần nữa."
Mặc cho người bên đầu dây kia không ngừng hối thúc và thiếu kiên nhẫn như nào thì Sở Kiều Vy vẫn không nói lời nào.
Khi này anh nhận ra biểu hiện thất thường của cô, khuôn mặt xanh xao cùng đôi tay đang run nhè nhẹ. Thời Cảnh Lâm không nói gì nhiều mà tiến đến lấy điện thoại trong tay cô. (1)
Như vừa thoát khỏi cơn ác mộng, cô nhanh chóng lấy lại ý thức mà quay sang nhìn anh với vẻ mặt kinh ngạc. Người đàn ông với giọng nói trầm ấm cùng khuôn mặt nghiêm nghị khẽ cất tiếng.
Ông tìm cô ấy vì việc gì? "
Sở Đông Uy ngay tức khắc nhận ra người gọi bên kia đã được chuyển giao thành người khác. Giọng nói này chẳng phải là người con rể của ông sao. Ông ta bắt đầu đổi sắc mặt. (7
Thời Cảnh Lâm, là con đấy à? '
Người ông cần tìm cũng chẳng đi đâu xa, ông ta thừa biết Thời Cảnh Lâm là một tên đàn ông khó gần và cũng khó chiều theo ý. Nhưng lại mang trong mình tài năng thiên bẩm về công nghệ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-hon-nhan-cuong-ep/3678531/chuong-41.html