Hàn Diệp Tiêu ra sức níu kéo, không ngừng thanh minh cho bản thân. Vì anh thật sự chẳng có ý gì với người kia cả. Sân bay nơi vốn đã đông đúc. Anh cũng rất nối tiếng nên chăng bao lâu đã có người nhận ra.
Sở Kiều Vy thấy tình hình không ổn, cô tiến đến can ngăn. Dù biết đây chẳng phải việc của cô nhưng nếu như
Hàn Diệp Tiêu thật sự trong sạch thì quả thật đây sẽ là vết nhớ của Hàn thị.
"Vị phu nhân đây xin hãy bình tĩnh. Chúng ta có thể nói chuyện với nhau rõ ràng được không? "
Người phụ nữ kia với vẻ mặt lấm lem nước mắt nhìn cô đầy hoài nghi. Sở Kiều Vy vội rút khăn tay của mình ra đưa cho người phụ nữ.
Hàn Diệp Tiêu nhìn người con gái trước mặt, một cảm giác thân quen nhưng cũng thật xa lạ len lỏi bên trong nhưng không thể hiện ra ngoài. Anh bỗng dưng dâng nên mỗi cảm xúc khó tả
Cô chấn an cho người phụ nữ rồi đảo mắt tìm Thời Cảnh Lâm. Khi này cô thấy anh đã xuống và đang dáo dác tìm cô. Cá hai vô tình chạm măt nhau.
" Thời tổng, chúng ta có chút việc. "
Thời Cảnh Lâm nhìn hai người đang ở cạnh cô, anh cũng đoán được phần nào liền rút điện thoại gọi cho một người làm việc đến khuân vác hàng lý.
Xong chuyện, anh chậm rãi đi đến chỗ của bảo vệ an ninh gửi nhờ đồ đạp. Thời Cảnh Lâm ra hiệu cho Sở Kiều Vy, muốn cô đem hai người kia vào tạm một nhà hàng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-hon-nhan-cuong-ep/3675419/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.