"Cậu không được đi, không được đi với họ!" (3
Số 14 nhìn cậu với ánh mắt lo lắng, dường như cậu đã nhận ra nếu để cô được nhận nuôi bởi họ thì cuộc đời chắc chăn không thể tốt lên. (2)
Suy cho cùng khi ấy Sở Kiều Vy cũng chỉ là một đứa trẻ sắp lên tám. Cô hoàn toàn không nhận thức được cuộc đời của mình sẽ lật sang một trang sách khác. Một trang đầy mục nát, nhuốm đầy màu đen tăm tối. (2
Cô có chút không hiểu ánh mắt của số 14, chỉ cảm thấy cậu ấy là đang không nỡ rời xa cô. Sở Kiều Vy xoay người lại, cô nhẹ nhàng ôm lấy cậu.
Giọng nói ngọt ngào như dỗ dành một đứa trẻ :
" Không sao đâu, sau này tụi mình sẽ gặp lại mà. " (3)
Cậu sững người, đờ đẫn vài giây.Trong vài giây đó Sở Kiều Vy đã rời khỏi cậu. Cô nắm lấy tay của Sở Đông Uy, nở nụ cười xinh đẹp. Ngỡ rằng bản thân thật may mắn khi có người yêu thương.
Sở Đông Uy nhìn cô gái nhỏ đang nắm lấy đôi tay to lớn của mình, trong lòng ông lại nhớ đến đứa con gái mất tích của mình. Ông chọn cô cũng là vì khuôn mặt giống đứa con gái thật ấy.
Giọng nói khàn khàn pha lẫn tiếng cười giòn tan, ngọt ngào dỗ ngọt :
"Từ giờ con sẽ là Sở Kiều Thanh. Đại tiểu thư của Sở gia. "
Cô khi ấy chẳng nhận ra những chuyện ở phía trước, chỉ cảm thấy cái tên ấy thật kiêu kì và xinh đẹp. Sở Kiều Vy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-hon-nhan-cuong-ep/3675417/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.