Sở Kiều Thanh cảm tưởng bản thân mình đã tê cứng đến mất dần cảm giác. Sở Kiều Vy nói vậy là có ý gì, cô ta đây là muốn đe dọa, muốn trêu đùa cô sao. (1
Cố giữ cho nét mặt không bị biến sắc nhưng giọng nói có phần ngắt quãng kia trực tiếp để lộ ra sự sợ hãi trong lòng của cô ta. Sở Kiều Thanh siết chặt tay, ánh mắt không cam chịu mà nhìn Sở Kiều Vy : (1
" Hah.. Để tôi xem chị còn cười được bao lâu! "
Cô ta nói xong liền tặng cho Sở Kiều Vy một cái nhìn không mấy thiện cảm kia rồi cất bước về phía cầu thanh. Sở Kiều Vy còn không quên nói lớn với cô ta như muốn nhấn mạnh điều gì đó :
"Em gái, phòng của em ở bên trái, cuối dãy hàng lang. Đừng đi lộn đấy nhé! "
Sở Kiều Thanh giận đến run cả người, cô ta quay lại đay nghiễn mà nhìn người trước mặt đang cố tình khiêu khích cô kia. Cô gượng gạo mà nở nụ cười có phần khó chịu kia mà nói : •.
" Haha.. Chị cứ đùa. Em không đi lộn đâu."
Không để cho Sở Kiều Vy kịp nói thêm cô đã bước thẳng lên trên lầu, bỏ đi dáng vẻ nhẹ nhàng, đáng yêu mà thường ngày cô hay diễn kia. Nét mặt bây giờ thật khác xa với lúc nãy.
Sở Kiều Vy nghe thấy tiếng chân bước mạnh trên sàn lầu như muốn trút hết sự bực dọc trong người mà thầm cười đầy vẻ đắc trí. Cô thong thả mà bước vào trong phòng khách.
Vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-hon-nhan-cuong-ep/3675398/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.